Wikisource viwikisource https://vi.wikisource.org/wiki/Trang_Ch%C3%ADnh MediaWiki 1.45.0-wmf.6 first-letter Phương tiện Đặc biệt Thảo luận Thành viên Thảo luận Thành viên Wikisource Thảo luận Wikisource Tập tin Thảo luận Tập tin MediaWiki Thảo luận MediaWiki Bản mẫu Thảo luận Bản mẫu Trợ giúp Thảo luận Trợ giúp Thể loại Thảo luận Thể loại Chủ đề Thảo luận Chủ đề Tác gia Thảo luận Tác gia Trang Thảo luận Trang Mục lục Thảo luận Mục lục Biên dịch Thảo luận Biên dịch TimedText TimedText talk Mô đun Thảo luận Mô đun Đề tài Bản mẫu:Trang Chính - Văn kiện mới 10 3462 195990 195538 2025-06-23T07:15:58Z Tranminh360 1642 195990 wikitext text/x-wiki <!-- XIN GIỚI HẠN Ở 15 MỤC MỚI NHẤT MÀ THÔI --> *[[Tây hành nhật ký - Bài tự]] của [[Tác gia:Tôn Thất Đàn|Tôn Thất Đàn]] *[[Thơ Hàn Mặc Tử|Thơ]] của [[Tác gia:Hàn Mặc Tử|Hàn Mặc Tử]] *[[Lịch sử Nam tiến của dân tộc ta]] của [[Tác gia:Ngô Văn Triện|Ngô Văn Triện]] *[[Luân lý giáo khoa thư - Lớp Đồng ấu]] của [[Tác gia:Trần Trọng Kim|Trần Trọng Kim]], [[Tác gia:Nguyễn Văn Ngọc|Nguyễn Văn Ngọc]], Đặng Đình Phúc và Đỗ Thận *[[Thơ Đỗ Phủ|Thơ]] của [[Tác gia:Đỗ Phủ|Đỗ Phủ]] do [[Tác gia:Nhượng Tống|Nhượng Tống]] dịch *[[Tiếng lóng nước nhà]] của [[Tác gia:Trần Trung Viên|Trần Trung Viên]] *[[Bức thư ngỏ cùng quan Tổng trưởng Thuộc địa]] của [[Tác gia:Dương Bá Trạc|Dương Bá Trạc]] *[[Lòng người nham hiểm]] của [[Tác gia:Nguyễn Chánh Sắt|Nguyễn Chánh Sắt]] *[[Vương Dương Minh]] của [[Tác gia:Phan Văn Hùm|Phan Văn Hùm]] *[[Cửu mỹ kỳ duyên]] (khuyết danh) do [[Tác gia:Phạm Quang Sán|Phạm Quang Sán]] dịch *[[Những trận đổ máu hồi người Pháp mới sang ta đến ngày nay]] của [[Tác gia:Ngô Tất Tố|Ngô Tất Tố]] *[[Con mèo mắt ngọc]] của [[Tác gia:Nam Cao|Nam Cao]] *[[Giai nhơn kỳ ngộ]] (I) của [[Tác gia:Tokai Sanshi|Tokai Sanshi]], [[Tác gia:Phan Châu Trinh|Phan Châu Trinh]] dịch *[[Pháp-Việt đề huề chính kiến thư]] của [[Tác gia:Phan Bội Châu|Phan Bội Châu]] *[[Ngọc lê hồn (Ngô Văn Triện dịch)|Ngọc lê hồn]] của [[Tác gia:Từ Chẩm Á|Từ Chẩm Á]] do [[Tác gia:Ngô Văn Triện|Ngô Văn Triện]] dịch <div align="right" class="noprint"> [[Bản mẫu:Trang Chính - Văn kiện mới|<span title="Cập nhật lần cuối vào lúc 07:15, ngày 23 tháng 06 năm 2025 (UTC)">Cập nhật</span>]]&nbsp;– '''[[Đặc biệt:Trang mới|Văn kiện mới khác…]]''' </div> <noinclude>{{Khóa-bản mẫu|small=yes}}</noinclude> bmazgr9r2yyybgeuqct9xld6665udmr Sơ chí Đà tẫn phụng tống đương sự chư quan 0 6806 195979 14690 2025-06-23T03:54:21Z 27.72.194.191 195979 wikitext text/x-wiki {{đầu đề | tựa đề = Sơ chí Đà tẫn phụng tống đương sự chư quan | tác giả = Nguyễn Khuyến | dịch giả = | năm = | phần = | trước = | sau = | ghi chú = }} {| align="center" ! Nguyên văn chữ Hán ! Phiên âm Hán Việt ! Dịch nghĩa |- | <poem> 回首觚稜淚暗潸, 鶴書昨夜到松關。 當年豈乏中興佐, 聖世能容積病閒。 未死艱難愁白髮, 此生懶散愛青山。 故園忍負黃花約, 願放淵明三徑還。 </poem> | <poem> Hồi thủ cô lăng lệ ám san Hạc thư tạo dạ đáo tùng quan Đương niên khởi hạp trung hưng tá Thánh thế năng dung tích bệnh nhân Vị tử gian nan sầu bạch phát Tử sinh lão tán ái thanh san Cố viên nhẫn sự hoàng hoa ước Nguyện phóng Uyên Minh<ref>[[w:Đào Tiềm|Đào Tiềm]]</ref> tam kính hoàn </poem> | <poem> Ngoảnh nhìn lại góc cung điện giọt lệ thầm rơi, Tờ chiếu đêm nọ đã đến cửa Tùng. Hiện nay há thiếu người giúp sự nghiệp trung hưng, Đời thánh quân có thể dung cho kẻ ốm lâu được nghỉ. Chưa chết nhưng gian nan buồn đến bạc đầu, Cuộc sống thế này bệnh lười phát sinh chỉ yêu thích núi xanh. Nỡ phụ lời ước hoàng hoa với mảnh vườn cũ, Những muốn như Uyên Minh lại trở về với ba luống cúc. </poem> |} {{chú thích cuối trang}} [[Thể loại:Thơ Việt Nam]] [[Thể loại:Thất ngôn bát cú]] 8icohtfovmw0frvubzkjbzgz2g2xs6t Canh Tý xuân 0 6887 195980 14814 2025-06-23T04:01:25Z 27.72.194.191 195980 wikitext text/x-wiki {{đầu đề | tựa đề = Canh Tý xuân | tác giả = Nguyễn Khuyến | dịch giả = | năm = 1900 | phần = | trước = | sau = | ghi chú = }} {| align="center" ! Nguyên văn chữ Hán ! Phiên âm Hán Việt ! Dịch nghĩa |- | <poem> 吾年六十六之年, 歲月侵尋亦可憐。 疎闊齒牙如二甲, 蓬菘毛髮亦更番。 三朝夕後酒將罄, 萬綠叢中花欲然。 老病近來吟興少, 春寒無事抱爐眠。 </poem> | <poem> Ngô niên lục thập lục chi niên, Tuế nguyệt xâm tần tuyệt khả liên. Sơ khoát xỉ nha như nhị giáp, Bồng tùng mao phát diệc canh phiên. Tam triêu tịch hậu tiểu tương khánh, Vạn lục tùng trung hoa diệc nhiên. Lão bệnh cận lai ngâm hứng thiểu, Xuân hàn vô sự bão lô miên. </poem> | <poem> Tuổi ta là tuổi sáu mươi sáu Năm tháng mỏi mòn thật là đáng thương Răng lợi khủng khỉnh như hai phe giáp Đầu tóc bù xù cũng đã đổi thay Sau tối mồng một Tết, rượu hầu đã cạn Trong muôn bụi cây xanh, hoa cũng muốn tàn Gần đây già ốm hứng thơ giảm sút Tiết xuân giá lạnh không có việc gì, ôm lò sưởi đánh giấc </poem> [[Thể loại:Thơ Việt Nam]] [[Thể loại:Thất ngôn bát cú]] 44dkkb9wx9rq5lq2jjnig7kdnxf8rol Trang:Nam Phong Tap Chi 1.pdf/25 104 19053 195946 92743 2025-06-22T12:19:31Z 2405:4803:FE64:4A70:3CBA:916E:E4C7:65DF 195946 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="LMQ2401" />{{Chạy đầu trang|giữa=VĂN-HỌC BÌNH-LUẬN|phải=21}} {{div col|rules=yes}}</noinclude>như nàng tiên ở trên giời xuống. Danh-y bấy giờ mới biết cái sức mạnh vô cùng của cái ái-tình. Hai vợ chồng tuy tuổi cách nhau xa mà yêu-sùng nhau đến rứt mực. Từ khi lấy nhau cho đến lúc bắt đầu truyện này đã qua sáu năm giời. Trong bấy lâu cái cuộc nhân-duyên hai người lại càng thêm mặn thêm nồng mãi lên. Trong cái ái-tình của phu-nhân đối với chồng lại thêm cái lòng cảm-phục kính-trọng nữa. Nhưng trung-gian, danh-y lúc lấy phu-nhân đã bốn mươi tư tuổi mà người còn như trai trẻ, nay năm mươi tuổi mà trông đã ra mặt già. Người thấy mỗi ngày một gầy, sức thấy mỗi ngày một yếu. Tự nghiệm ra thì biết trong mình mang một cái quái-bệnh, không thể nào chữa được, là một cái ung ở gần gan, chỉ mấy tháng nữa thì nó vỡ, là cái chết đến nơi. Nhưng vẫn giấu, không hề nói cho vợ biết. Học-trò cũng không ngờ rằng thầy phải cái bệnh nguy-hiểm ấy, vẫn tưởng rằng vì làm việc quá mà yếu người đi. Danh-y chỉ một mình biết bệnh mình, một mình chịu đau khổ trong người mình. Lắm lúc đau đớn quá, phải tiêm tinh thuốc phiện vào người cho nó nguôi đi. Cái tinh thuốc phiện là một cái thuốc độc, dùng mãi cũng hại người bằng bệnh vậy. Thành ra vừa cái bệnh, vừa cái thuốc dùng để nguôi bệnh, hai cái nó cùng công-kích mà không mấy nỗi phá-đổ được cái thành sinh-hoạt đã lung-lay sẵn. Lại thêm từ khi mở bệnh-viện để tiếp lính bị-thương, danh-y ngày đêm săn sóc cho những người đã liều thân vì nước mà phải những viết đau-đớn hiểm-nghèo, nay nhà-nước ủy-thác vào cái tay thần của danh-y để biến-hóa những mảnh người bán-sinh bán-tử ấy thành người toàn-vẹn, còn có thể lại ra chống giữ cho nước được nữa. Những công việc khó nhọc ấy càng tiếp mạnh thêm cho cái sức bệnh, mà lại càng rút ngắn bớt cái kỳ-hạn sau cùng đã sắp tới. Một hôm đương mổ một viên quan ba phải đạn ở giữa đường xương sống, sâm-sâm tối mắt lại, buông dao ra mà ngã người xuống. Người nhà vực sang buồng bên cạnh, được ít lâu mới hồi tỉnh lại. — Chỗ này là chỗ trung-tâm trong truyện, chỗ hai vợ-chồng sắp ra đối mặt nhau, đối với cái chết, mà cùng nhau thề quyết một sự rất cuồng mà rất thảm. — Phu-nhân vẫn nhận biết đã lâu rằng chồng có bệnh nặng, lấy làm lo-lắng trong lòng, nhưng vẫn thấy cần-mẫn như thường, không dám hỏi. Nhân cái cơn vựng hôm ấy, lúc hồi tỉnh dậy, cố kêu van chồng nói thực cho biết. Chồng bấy giờ không thể cầm lòng được phải nói rõ cái tên bệnh ra, cùng thở-than hết nỗi đau đớn trong lòng : mình bệnh hiểm sắp chết, vợ tuổi trẻ đương xuân, bỏ nhau thảm biết chừng nào ! Lại nói : vả mình lâu nay mang cái ác-bệnh trong người, hình-thể đã suy-đồi lắm rồi, vợ chắc không giữ được với mình cái ái-tình như xưa nữa. Cái bụng yêu nay tất đã đổi ra cái bụng thương rồi. Lắm lúc nghĩ đến cái chết tức quá, phát cuồng lên, muốn giết vợ, rồi tự tận để hia người cùng chết một lúc cho thỏa lòng. Yêu sùng vợ đến thế là cùng vậy. Nhưng vợ chắc có còn yêu mình nữa không ?... Phu-nhân thấy chồng ngờ cái ái-tình của mình, bèn kêu lên rằng : « . . . Thế ra mình vẫn không rõ rằng vì sao mà tôi yêu mình, vì sao mà tôi đem cả cái sinh-mệnh tôi gửi vào mình, hỡi mình ơi ! Thực tôi đã đem cả cái sinh-mệnh tôi mà phó-thác vào trong tay mình. Tôi vẫn lây rằng phàm làm phận đàn-bà không được yêu hai lượt, đã yêu ai không được dứt tình yêu, nhất là không được tái-tạo cái đời mình. Bởi thế cho nên không bao giờ tôi khỏi oán mẹ tôi đã đi cải-giá. Tôi vẫn biết rằng mình nhiều tuổi hơn tôi ; tôi vẫn biết rằng rồi mình già trước tôi. Vì thế mà tôi lại yêu mình hơn lên. Cha<noinclude>{{div col end}} <references/></noinclude> 5gzn5za1qwgkh8ba6qa5lo66egksqdd Trang:Lam di 1939.pdf/19 104 44616 195947 133773 2025-06-22T16:35:17Z 2405:4803:FE64:4A70:3CBA:916E:E4C7:65DF 195947 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Bảo201008" /></noinclude> Cái phần lớn ấy, ai có đọc qua hẳn thấy, ông chỉ cãi nhau với tôi về sách vở. Sự cãi nhau về sách vở là sự xưa nay ai cũng biết là không thể dứt khoát được, vì đằng nào cũng sẽ viện ra lý của đằng ấy. Bởi vậy tôi không muốn đả-động đến phần ấy nữa. Người biết sẽ bảo tôi đã tránh một cuộc bút chiến dây dưa vô vị, tôi xin cảm ơn: người không biết sẽ bảo tôi đã chịu thua ông chủ-bút báo «Vì Chúa» rồi, tôi cũng xin nhận. Tôi chỉ muốn phân trần với bạn đồng-nghiệp ở trước mặt độc-giả của cả hai tờ báo về phần nhỏ cuối cùng trong đó, ông J. M. Thích tỏ ý vì cái truyện dài «Làm Đĩ» mà đòi tẩy chay báo ''Sông Hương''. Một tờ báo không đáng đọc, dù không ai tẩy chay nó cũng vẫn không có người đọc. Còn nếu một tờ báo đáng đọc thì dù bị tẩy chay, người ta cũng vẫn cứ đọc như thường. Tôi nói câu ấy để tỏ ra ''Sông Hương'' tin ở mình và tin ở bạn đọc lắm, không hề nao-núng trước những lời đe-doạ chút nào. Cũng may được dịp này để tôi cắt nghĩa tại sao ''Sông Hương'' đăng cái truyện dài ấy. «Một vấn đề, hai ý kiến», câu tiêu-đề trên đây có thể suy ra mọi việc ở xã-hội ngày nay, việc nào cũng vậy. Cái ''lẽ phải'' có lẽ nhất định, nhưng ở lúc chưa nhất định được thì nó phải trình ra cái hiện-tượng như thế. Đây tôi nói về vấn-đề nam-nữ. Thu nó lại và lột trần nó ra, tức là vấn-đề «giao-cấu». Vả giao-cấu là một việc rất quan-trọng của loài-người mà cũng là việc rất xấu xa của loài-người. Chẳng phải chính mình nó là xấu-xa, mà bởi người ta đã nhân nó mà chuốc lấy sự xấu-xa, cho mình. Bao nhiêu những sự thủ-dâm, thông-dâm, cưỡng-dâm, mãi-dâm, là sự gây ra tật-bệnh phạm vào pháp luật, làm giống-nòi trở nên hèn-yếu, xã-hội trở nên đồi bại, đều bởi việc ấy mà ra cả. Rõ là một vấn-đề trọng-đại và khẩn yếu, ngang với các vấn-đề khác như chính-trị, kinh-tế, giáo-dục... của một nước. {{nop}}<noinclude></noinclude> as88lm2kuse5zowezglawicsrhqt9mz Mục lục:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf 106 67713 195951 193912 2025-06-23T01:37:07Z Tranminh360 1642 195951 proofread-index text/x-wiki {{:MediaWiki:Proofreadpage_index_template |Loại=book |wikidata_item= |Tựa đề=[[Tây hành nhật ký - Bài tự]] |Tập= |Tác giả=[[Tác gia:Tôn Thất Đàn|Tôn Thất Đàn]] |Dịch giả= |Biên tập viên=Võ Truy |Họa sĩ= |Trường= |Nhà xuất bản=Đô thành hiếu cổ xã |Nơi xuất bản=Huế |Năm=1932 |Từ khóa= |Nguồn=pdf |Hình=1 |Tiến triển=OCR |Trang=<pagelist 1="bìa" 2="-" 3="bìa" 4="-" 5=3 11to12="-" /> |Các tập= |Tóm tắt= |Rộng= |Css= |Header={{rh||— {{{pagenum}}} —|}} |Footer= }} nt5d4s6syuafxxk68iivs6eh8kvuewz 195958 195951 2025-06-23T01:40:06Z Tranminh360 1642 195958 proofread-index text/x-wiki {{:MediaWiki:Proofreadpage_index_template |Loại=book |wikidata_item= |Tựa đề=[[Tây hành nhật ký - Bài tự]] |Tập= |Tác giả=[[Tác gia:Tôn Thất Đàn|Tôn Thất Đàn]] |Dịch giả= |Biên tập viên=Võ Truy |Họa sĩ= |Trường= |Nhà xuất bản=Đô thành hiếu cổ xã |Nơi xuất bản=Huế |Năm=1932 |Từ khóa= |Nguồn=pdf |Hình=1 |Tiến triển=C |Trang=<pagelist 1="bìa" 2="-" 3="bìa" 4="-" 5=3 11to12="-" /> |Các tập= |Tóm tắt= |Rộng= |Css= |Header={{rh||— {{{pagenum}}} —|}} |Footer= }} 9a5kfawf5oppz2btl3zb5o62dnodmon 195991 195958 2025-06-23T07:17:48Z Tranminh360 1642 cần phê chuẩn 195991 proofread-index text/x-wiki {{:MediaWiki:Proofreadpage_index_template |Loại=book |wikidata_item= |Tựa đề=[[Tây hành nhật ký - Bài tự]] |Tập= |Tác giả=[[Tác gia:Tôn Thất Đàn|Tôn Thất Đàn]] |Dịch giả= |Biên tập viên=Võ Truy |Họa sĩ= |Trường= |Nhà xuất bản=Đô thành hiếu cổ xã |Nơi xuất bản=Huế |Năm=1932 |Từ khóa= |Nguồn=pdf |Hình=1 |Tiến triển=V |Trang=<pagelist 1="bìa" 2="-" 3="bìa" 4="-" 5=3 11to12="-" /> |Các tập= |Tóm tắt= |Rộng= |Css= |Header={{rh||— {{{pagenum}}} —|}} |Footer= }} ajsc5noy5fqjp56q91ef4iluh02yvsz Tác gia:Tôn Thất Đàn 102 67714 195989 193907 2025-06-23T07:13:39Z Tranminh360 1642 /* Tác phẩm */ 195989 wikitext text/x-wiki {{tác gia | tên-họ = | tên = Đàn | họ = Tôn Thất | chữ đầu tên = Đ | năm sinh = | năm mất = | mô tả = '''Tôn Thất Đàn''' (尊室檀), tự '''Hinh Nhi''' (馨兒), hiệu '''Lạc Viên Thị''' (樂園氏), là danh thần triều Nguyễn Việt Nam, Hình bộ Thượng thư thời Bảo Đại. }} ==Tác phẩm== * [[Tây hành nhật ký - Bài tự]] (1932) {{PVCC-Việt Nam}} {{authority control}} fya4vbl74rn7rfo3eavbdad0j9eglob Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/1 104 68496 195948 2025-06-23T01:35:29Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “INDO-CHINOIS LAC-VIEN TON-THAT-DAN HIỆP-TA-ĐẠI HỌC-Sĩ LÃNH HÌNH BỘ THƯỢNG THƠ SUNG CO-MAT-VIEN DAI-THAN DEPAT LEGAL 。 17712 TÂY HÀNH NHẬT KÝ BAI TU SOS Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ - (ĐÔ THÀNH Hiếu Cô Xã) No 4 Septembre Décembre 1932. 14/12 Source gallica.bnf.fr/ Bibliothèque nationale de France” 195948 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>INDO-CHINOIS LAC-VIEN TON-THAT-DAN HIỆP-TA-ĐẠI HỌC-Sĩ LÃNH HÌNH BỘ THƯỢNG THƠ SUNG CO-MAT-VIEN DAI-THAN DEPAT LEGAL 。 17712 TÂY HÀNH NHẬT KÝ BAI TU SOS Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ - (ĐÔ THÀNH Hiếu Cô Xã) No 4 Septembre Décembre 1932. 14/12 Source gallica.bnf.fr/ Bibliothèque nationale de France<noinclude></noinclude> mjyen1ygued94u1djlp008g0gjh5dir 195959 195948 2025-06-23T01:50:29Z Tranminh360 1642 195959 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}<br/> {{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}}} {{g|{{nhỏ|Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> fzd3x3eeg10x7x3hyho26vda12z916d 195960 195959 2025-06-23T01:58:48Z Tranminh360 1642 195960 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/> {{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}}} {{g|{{nhỏ|Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> 427ax2nqle3cvqb3ik9qav922r8exlf 195961 195960 2025-06-23T02:02:57Z Tranminh360 1642 195961 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}} {{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}<br/> {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> 42gl2i1gu6c7k2qa2669c5fk30sb4ag 195962 195961 2025-06-23T02:04:51Z Tranminh360 1642 195962 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/> {{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}<br/> {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> ntqg7q6ux5h08zhgdxa9597qyv55zkd 195963 195962 2025-06-23T02:05:27Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195963 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/> {{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}<br/> {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> 7ra34splqkee90j187z8vztfme003kx 195967 195963 2025-06-23T02:29:11Z Tranminh360 1642 195967 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/> {{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/>{{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}<br/> {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> bz61qacofbsbfo2vjkzfttoh5c4pphj 195968 195967 2025-06-23T02:29:51Z Tranminh360 1642 195968 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/>{{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/>{{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}}<br/> {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> 9062q5ad8mmxnigon0wknfctiiktpxr 195969 195968 2025-06-23T02:30:53Z Tranminh360 1642 195969 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/>{{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/>{{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|10|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|10}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}} {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> ticm9bqsbotho9m39qepkaata56rjxl 195974 195969 2025-06-23T02:49:48Z Tranminh360 1642 195974 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{khối phải|canh=giữa| {{lớn|{{sc|Lạc-Viên}} TÔN-THẤT-ĐÀN}}<br/>{{nhỏ|{{sc|Hiệp-Tá-Đại-Học-Sĩ lãnh Hình-Bộ Thượng-Thơ}}}}<br/>{{nhỏ|{{sc|sung Cơ-Mật-Viện Đại-Thần}}}}{{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}}}} {{g|{{xxx-lớn|'''TÂY HÀNH NHẬT KÝ'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|20|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|20}} {{lớn|{{chữ co giãn|1.5|'''BÀI TỰ'''}}}} {{lớn|〇〇〇}}<br/> {{lớn|〇}}}} {{g|{{nhỏ|'''Extrait du BULLETIN DES AMIS DU VIEUX HUÉ'''}}<br/> ({{nhỏ|{{sc|Đô Thành Hiếu Cổ Xã}}}})<br/> {{nhỏ|''Nº 4 — Septembre - Décembre 1932.''}}}}<noinclude></noinclude> e2iykzy129v3kyvtmjlimtooaajwg84 Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/3 104 68497 195949 2025-06-23T01:35:53Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “TÂY - HÀNH - NHẬT KÝ LẠC-VIÊN TÔN-THẤT-ĐÀN DEPOT LEGAL INDOCHINE NE 17212 Hiệp-tả Đại-học-sĩ lãnh Hình bộ Thương- Thơ sung Cơ-mật-viện Đại thần, như tây chiêm-cận và tham dự hội Thuộc địa đấu-xão Paris năm 1932 Võ - TRUY Phản-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn BIÊN TẬP 西行日記 協佐大學士頜刑部尙書充機密 院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬 地博賽會使部…” 195949 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>TÂY - HÀNH - NHẬT KÝ LẠC-VIÊN TÔN-THẤT-ĐÀN DEPOT LEGAL INDOCHINE NE 17212 Hiệp-tả Đại-học-sĩ lãnh Hình bộ Thương- Thơ sung Cơ-mật-viện Đại thần, như tây chiêm-cận và tham dự hội Thuộc địa đấu-xão Paris năm 1932 Võ - TRUY Phản-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn BIÊN TẬP 西行日記 協佐大學士頜刑部尙書充機密 院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬 地博賽會使部 樂園尊室櫝 欽使座事充使部詞 武追 奉編輯 保大辛未六年十月望 西曆千九百三十一年十一月日<noinclude></noinclude> n0bo88dohc02ma3l4pit9ry8re6p1e5 195964 195949 2025-06-23T02:23:29Z Tranminh360 1642 195964 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g|{{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.2em|{{chữ co giãn|'''TÂY-HÀNH-NHẬT-KÝ'''}}}}}}{{vạch tùy chỉnh|tl|40|el|15|el|15|el|15|tr|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn'''}}}} ''Hiệp-tá Đại-học-sĩ lãnh Hình-bộ {{SIC|Thương|Thượng}}-Thơ<br/> ''sung Cơ-mật-viện Đại-thần, như tây chiêm-cận và tham''<br/> ''dự hội Thuộc-địa đấu-xão Paris năm 1932'' {{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Võ-Truy'''}}}} ''Phán-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn''' '''BIÊN TẬP''' {{vạch|5em|cao=2px}} {{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.5em|'''西行日記'''}}}} {{letter-spacing|0.8em|協佐大學士頜刑部尙書充機密}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|地博賽會使部}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''樂園尊室櫝'''}}}} {{vạch|6em}} {{letter-spacing|0.8em|欽使座判事充使部詞翰}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''武追'''}}}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|奉編輯}} {{vạch|8em}} {{letter-spacing|0.3em|保大辛未六年十月望}}<br/> {{letter-spacing|0.3em|西曆千九百三十一年十一月日}}}}<noinclude></noinclude> n4txr8djicjbt60heikd03qoag5s474 195965 195964 2025-06-23T02:25:10Z Tranminh360 1642 195965 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g|{{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.2em|{{chữ co giãn|'''TÂY-HÀNH-NHẬT-KÝ'''}}}}}}{{vạch tùy chỉnh|tl|40|el|15|el|15|el|15|tr|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn'''}}}} ''Hiệp-tá Đại-học-sĩ lãnh Hình-bộ {{SIC|Thương|Thượng}}-Thơ<br/> ''sung Cơ-mật-viện Đại-thần, như tây chiêm-cận và tham''<br/> ''dự hội Thuộc-địa đấu-xão Paris năm 1932'' {{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Võ-Truy'''}}}} ''Phán-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn'' '''BIÊN TẬP''' {{vạch|5em|cao=2px}} {{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.5em|'''西行日記'''}}}} {{letter-spacing|0.8em|協佐大學士頜刑部尙書充機密}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|地博賽會使部}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''樂園尊室櫝'''}}}} {{vạch|6em}} {{letter-spacing|0.8em|欽使座判事充使部詞翰}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''武追'''}}}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|奉編輯}} {{vạch|8em}} {{letter-spacing|0.5em|保大辛未六年十月望}}<br/> {{letter-spacing|0.5em|西曆千九百三十一年十一月日}}}}<noinclude></noinclude> d062wm9yhpn1mmrlheihogrpqsaulc6 195966 195965 2025-06-23T02:28:07Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195966 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g|{{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.2em|{{chữ co giãn|'''TÂY-HÀNH-NHẬT-KÝ'''}}}}}}{{vạch tùy chỉnh|tl|40|el|15|el|15|el|15|tr|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn'''}}}} ''Hiệp-tá Đại-học-sĩ lãnh Hình-bộ {{SIC|Thương|Thượng}}-Thơ''<br/>''sung Cơ-mật-viện Đại-thần, như tây chiêm-cận và tham''<br/>''dự hội Thuộc-địa đấu-xão Paris năm 1932'' {{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Võ-Truy'''}}}} ''Phán-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn'' '''BIÊN TẬP''' {{vạch|5em|cao=2px}} {{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.5em|'''西行日記'''}}}} {{letter-spacing|0.8em|協佐大學士頜刑部尙書充機密}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|地博賽會使部}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''樂園尊室櫝'''}}}} {{vạch|6em}} {{letter-spacing|0.8em|欽使座判事充使部詞翰}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''武追'''}}}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|奉編輯}} {{vạch|8em}} {{letter-spacing|0.5em|保大辛未六年十月望}}<br/> {{letter-spacing|0.5em|西曆千九百三十一年十一月日}}}}<noinclude></noinclude> nfb8urn1ibilbr0gp24w6g3vut9ynlr 195973 195966 2025-06-23T02:48:45Z Tranminh360 1642 195973 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g|{{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.2em|{{chữ co giãn|'''TÂY-HÀNH-NHẬT-KÝ'''}}}}}}{{vạch tùy chỉnh|tl|40|el|15|el|15|el|15|tr|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn'''}}}} ''Hiệp-tá Đại-học-sĩ lãnh Hình-bộ {{SIC|Thương|Thượng}}-Thơ''<br/>''sung Cơ-mật-viện Đại-thần, như tây chiêm-cận và tham''<br/>''dự hội Thuộc-địa đấu-xão Paris năm 1932'' {{vạch tùy chỉnh|w|40|str|6|w|40}} {{xx-lớn|{{sc|'''Võ-Truy'''}}}} ''Phán-sự tòa Khâm-Sứ sung Sứ-bộ từ-hàn'' '''BIÊN TẬP''' {{vạch|5em|cao=2px}} {{xxxx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''西行日記'''}}}} {{letter-spacing|0.8em|協佐大學士頜刑部尙書充機密}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|院大臣如西瞻覲並參與巴黎屬}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|地博賽會使部}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''樂園尊室櫝'''}}}} {{vạch|6em}} {{letter-spacing|0.8em|欽使座判事充使部詞翰}}<br/> {{xx-lớn|{{letter-spacing|0.8em|'''武追'''}}}}<br/> {{letter-spacing|0.8em|奉編輯}} {{vạch|8em}} {{letter-spacing|0.5em|保大辛未六年十月望}}<br/> {{letter-spacing|0.5em|西曆千九百三十一年十一月日}}}}<noinclude></noinclude> 10r8lzpotq3r9qlnape53iyqhrx1mqo Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/5 104 68498 195950 2025-06-23T01:36:15Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “Tây-hành-nhật-ky BAI TU Tự khi nước Đại-pháp qua bảo hộ nước Nam ta, đem cách văn minh bên Âu-Mỹ qua truyền bá cho ta, nào là lập trường học, dựng nhà thương, mở mang các đồn-điền, gầy dựng các nhà máy, dưới nước có tàu trên bộ có xe, thiệt là hết lòng khai hóa, muốn cho nước ta mau tiến bộ, không những là phô bày các cái hình thức ra ở xứ ta mà thôi, m…” 195950 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>Tây-hành-nhật-ky BAI TU Tự khi nước Đại-pháp qua bảo hộ nước Nam ta, đem cách văn minh bên Âu-Mỹ qua truyền bá cho ta, nào là lập trường học, dựng nhà thương, mở mang các đồn-điền, gầy dựng các nhà máy, dưới nước có tàu trên bộ có xe, thiệt là hết lòng khai hóa, muốn cho nước ta mau tiến bộ, không những là phô bày các cái hình thức ra ở xứ ta mà thôi, mà lại còn lựa người văn-nhơn tủ sĩ cho qua du-lịch các tỉnh lớn của Đại pháp mà quan sát cho biết cái tinh- thần đề về mà truyền bá cho dân ta mau hiểu, thế mà đã hơn ba bốn mươi năm, người ta vẫn còn đương lơ lửng sụt sùi chưa thấy chi là phát đạt cho lắm. Không nói những người ở thôn quê quen theo lối cũ không dám bước chân đi xa, không dám làm việc gì mới, mà xầm xầy lẫn quần đã đành, chở những người ở thành- thị hiểu cách tân-thời thấy những người Pháp làm chi thời bắt chước làm nấy: có hội đọc báo, có trường thể thao, có công ty này, có công-ty kia, cũng mở nhà hàng, cũng đi khai-khẩn, cũng sắm xe đi đưa khách, cũng sắm tàu để chở hàng, ngô đã ra bộ lăng xăng rột rịt lắm, mà sự kết quả chưa thấy ra gì? ấy là bởi tại đâu ? có thể đỗ cho là tại thời vận hay là tại phong thổ được không? hai cớ ấy chắc là không, tất nhiên là tại học thức chưa thấu đáo là phải? nhưng đồ cho học thức lại e nhiều người bẻ rằng : trong nước ta ngày nay biết mấy là người có Diplơ- mes, Brevets, người thời tốt nghiệp, người thời cao đẳng, người thời Agent-technique, người thời Ingénieur, nguời thời Cử nhơn Tiến-sĩ, người đậu khoa này, người đậu món nọ, thiếu chi là kẻ văn học tài năng sao dám cho là học chưa thấu đảo ? Tôi xin đáp rằng: không những học Tây mới vài ba mươi năm nay, chưa thấm chi, chở học Tàu, học sách Hán đã mấy trăm năm, mà đã có cái chi theo kịp Tàu chưa? Phàm những người học chữ Hán, ai không học sách<noinclude></noinclude> 5g4pfm2o73nboijc5ceaoxgrwwnqn4d 195972 195950 2025-06-23T02:47:21Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195972 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g|{{xxxx-lớn|'''Tây-hành-nhật-ký'''}}{{vạch tùy chỉnh|sp|20|atr|10|fy3|40|atl|10|sp|20}} {{lớn|'''BÀI TỰ'''}}}} Tự khi nước Đại-pháp qua bảo-hộ nước Nam ta, đem cách văn-minh bên Âu-Mỹ qua truyền bá cho ta, nào là lập trường học, dựng nhà thương, mở mang các đồn-điền, gầy dựng các nhà máy, dưới nước có tàu trên bộ có xe, thiệt là hết lòng khai hóa, muốn cho nước ta mau tiến bộ, không những là phô bày các cái hình thức ra ở xứ ta mà thôi, mà lại còn lựa người văn-nhơn tú-sĩ cho qua du-lịch các tỉnh lớn của Đại-pháp mà quan sát cho biết cái tinh-thần để về mà truyền bá cho dân ta mau hiểu, thế mà đã hơn ba bốn mươi năm, người ta vẫn còn đương lơ lửng sụt sùi chưa thấy chi là phát đạt cho lắm. Không nói những người ở thôn quê quen theo lối cũ không dám bước chân đi xa, không dám làm việc gì mới, mà xầm xầy lẫn quẩn đã đành, chớ những người ở thành-thị hiểu cách tân-thời thấy những người Pháp làm chi thời bắt chước làm nấy: có hội đọc báo, có trường thễ-thao, có công-ty nầy, có công-ty kia, cũng mở nhà-hàng, cũng đi khai-khẩn, cũng sắm xe đi đưa khách, cũng sắm tàu để chở hàng, ngó đã ra bộ lăng xăng rột rịt lắm, mà sự kết quả chưa thấy ra gì? ấy là bỡi tại đâu? có thể đổ cho là tại thời vận hay là tại phong thổ được không? hai cớ ấy chắc là không, tất nhiên là tại học thức chưa thấu đáo là phải? nhưng đổ cho học thức lại e nhiều người bẻ rằng: trong nước ta ngày nay biết mấy là người có Diplomes, Brevets, người thời tốt nghiệp, người thời cao-đẳng, người thời Agent-technique, người thời Ingénieur, người thời Cử-nhơn Tiến-sĩ, người đậu khoa nầy, người đậu món nọ, thiếu chi là kẻ văn học tài năng sao dám cho là học chưa thấu đáo? Tôi xin đáp rằng: không những học Tây mới vài ba mươi năm nay, chưa thấm chi, chớ học Tàu, học sách Hán đã mấy trăm năm, mà đã có cái chi theo kịp Tàu chưa? Phàm những người học chữ Hán, ai không học sách<noinclude></noinclude> 9q2ziofzme0u7u1x925w2vz1uwhxef2 Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/6 104 68499 195952 2025-06-23T01:37:44Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “- 4- Đại học, mà có 4 chữ cách vật-tri-tri, chánh tâm thành ý, có mấy người chịu học cho rõ ràng, có mấy người thân- thể lực hành cho trọn vẹn? thời còn nói chi đến tu-tế trị bình, còn mò chi đến hiệt-cũ đại đạo Học đã dối thời làm sao mà có kiến thức được, học thức đã kém thời lấy chi mà thi thố, làm chi mà có sự nghiệp được. Huống chi chưa…” 195952 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 4 —|}}</noinclude>- 4- Đại học, mà có 4 chữ cách vật-tri-tri, chánh tâm thành ý, có mấy người chịu học cho rõ ràng, có mấy người thân- thể lực hành cho trọn vẹn? thời còn nói chi đến tu-tế trị bình, còn mò chi đến hiệt-cũ đại đạo Học đã dối thời làm sao mà có kiến thức được, học thức đã kém thời lấy chi mà thi thố, làm chi mà có sự nghiệp được. Huống chi chưa nóng nước đã đỏ cọng, toan lấy thủng mà úp voi, chỉ lo hào nháng để mà lòe người, kiếm cách phỉnh phờ, toan bề ích kỷ, ăn xôi ở thời, khôn nhà dại chợ, thời còn trông kết quả cho mỹ mãn lâu dài sao được. Tôi không dám chế ai, không dám chỉ vào đâu, tôi tự hỏi lấy tôi mà tôi tự kiện lấy tôi trước đã, tiếc vì thời giờ chậm trễ, đứng bóng xế chiều, biết dốt mà không sao học thêm được, tức quá! Nhơn ngày 17 tháng 2 năm nay (4-4-31) tôi được cử đi chiêm-cận đễ dự cuộc đấu-xảo Paris cho luôn, đến đó tôi mới lò mò hỏi thăm đễ mà học lóm một đối chút, gặp được bậc đại gia chánh-trị tôi hỏi, gặp được kẻ mỹ-nghệ chuyên môn tôi hỏi, khi vô nhà hàng để hỏi thăm việc buôn bán, khi đến các nhà máy để xem cách chế tạo, khi dạo thành phố để xem cách sắp đặt, mỗi vẻ mỗi hay, khi ra nhà quê đễ coi cách ăn làm có ngăn cỏ xõi, vào các viện tàng-cổ, coi các thức người ta giữ gìn yêu dấu và cái lối người ta cải cách mở mang, ngày đi nghe thấy được đều gì; đêm nằm cứ suy nghĩ so sánh, càng nghĩ chừng nào, càng dục cái lòng hâm mộ sốt sắn chừng nấy. Như vào chốn Triều đình thấy các quan lớn nhỏ đều chăm lo bồn phận, làm việc ngó bộ siêng năng sốt sắn lắm càng chức lớn càng làm việc nhiều, càng giữ phép luật kỹ càng theo lẽ công bình luôn, cho nên người nhỏ yêu mến người lớn, kẻ dưới kinh sợ kẻ trên, mà không phải làm bộ trước mặt, dầu sau lưng cũng vẫn thấy kinh nề như vậy. Rứa là vì người ta kính trọng quốc pháp cho nên giữ được trật tự, Đi ra chỗ thành-thị thời cái sự nhơn dân nhà cửa phồn- thạnh nguy nga không xiết kể, chỉ xem cách sắp đặt hiệu lệnh ngỏ nghiêm minh, lại có thói lễ nhượng, ở chỗ Paris rộng có một triệu (1.000.000) thuớc vuông, người có đến ba triệu (3.000.000) người, tôi ở đó gần 2 tháng ngày nào cũng có đi dạo xem, mà không hề thấy khi nào có đảm đập bậy,<noinclude></noinclude> f5k9x73yl4hhookjtf1pusqs5thxinf 195975 195952 2025-06-23T03:03:50Z Tranminh360 1642 195975 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 4 —|}}</noinclude>Đại-học, mà có 4 chữ cách-vật-trí-tri, chánh-tâm thành-ý, có mấy người chịu học cho rõ ràng, có mấy người thân-thễ lực-hành cho trọn vẹn? thời còn nói chi đến tu-tế trị-bình, còn mò chi đến hiệt-cũ đại-đạo Học đã dối thời làm sao mà có kiến thức được, học thức đã kém thời lấy chi mà thi thố, làm chi mà có sự nghiệp được. Huống chi chưa nóng nước đã đỏ cọng, toan lấy thúng mà úp voi, chỉ lo hào nháng đễ mà lòe người, kiếm cách phỉnh phờ, toan bề ích kỷ, ăn xổi ở thời, khôn nhà dại chợ, thời còn trông kết quả cho mỹ mãn lâu dài sao được. Tôi không dám chê ai, không dám chỉ vào đâu, tôi tự hỏi lấy tôi mà tôi tự kiện lấy tôi trước đã, tiếc vì thời giờ chậm trễ, đứng bóng xế chiều, biết dốt mà không sao học thêm được, tức quá! Nhơn ngày 17 tháng 2 năm nay (4-4-31) tôi được cử đi chiêm-cận đễ dự cuộc đấu-xảo Paris cho luôn, đến đó tôi mới lò mò hỏi thăm đễ mà học lóm một đôi chút, gặp được bậc đại-gia chánh-trị tôi {{SIC|hởi|hỏi}}, gặp được kẻ mỹ-nghệ chuyên-môn tôi hỏi, khi vô nhà hàng đễ hỏi thăm việc buôn bán, khi đến các nhà máy đễ xem cách chế tạo, khi dạo thành phố đễ xem cách sắp đặt, mỗi vẽ mỗi hay, khi ra nhà quê đễ coi cách ăn làm có ngăn có xõi, vào các viện tàng-cổ, coi các thức người ta giữ gìn yêu dấu và cái lối người ta cải cách mở mang, ngày đi nghe thấy được đều gì; đêm nằm cứ suy nghĩ so sánh, càng nghĩ chừng nào, càng dục cái lòng hâm mộ sốt sắn chừng nấy. Như vào chốn Triều-đình thấy các quan lớn nhỏ đều chăm lo bổn phận, làm việc ngó bộ siêng năng sốt sắn lắm càng chức lớn càng làm việc nhiều, càng giữ phép luật kỹ càng theo lẽ công bình luôn, cho nên người nhỏ yêu mến người lớn, kẻ dưới kính sợ kẻ trên, mà không phải làm bộ trước mặt, dầu sau lưng cũng vẫn thấy kính nể như vậy. Rứa là vì người ta kính trọng quốc-pháp cho nên giữ được trật-tự. Đi ra chỗ thành-thị thời cái sự nhơn dân nhà cửa phồn- thạnh nguy nga không xiết kể, chỉ xem cách sắp đặt hiệu lệnh ngỏ nghiêm minh, lại có thói lễ nhượng, ở chỗ Paris rộng có một triệu (1.000.000) thuớc vuông, người có đến ba triệu (3.000.000) người, tôi ở đó gần 2 tháng ngày nào cũng có đi dạo xem, mà không hề thấy khi nào có đảm đập bậy,<noinclude></noinclude> iww3hilf5kz0nj7ksjgnai968vv72q1 195976 195975 2025-06-23T03:12:50Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195976 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" />{{rh||— 4 —|}}</noinclude>Đại-học, mà có 4 chữ cách-vật-trí-tri, chánh-tâm thành-ý, có mấy người chịu học cho rõ ràng, có mấy người thân-thễ lực-hành cho trọn vẹn? thời còn nói chi đến tu-tế trị-bình, còn mò chi đến hiệt-cũ đại-đạo Học đã dối thời làm sao mà có kiến thức được, học thức đã kém thời lấy chi mà thi thố, làm chi mà có sự nghiệp được. Huống chi chưa nóng nước đã đỏ cọng, toan lấy thúng mà úp voi, chỉ lo hào nháng đễ mà lòe người, kiếm cách phỉnh phờ, toan bề ích kỷ, ăn xổi ở thời, khôn nhà dại chợ, thời còn trông kết quả cho mỹ mãn lâu dài sao được. Tôi không dám chê ai, không dám chỉ vào đâu, tôi tự hỏi lấy tôi mà tôi tự kiện lấy tôi trước đã, tiếc vì thời giờ chậm trễ, đứng bóng xế chiều, biết dốt mà không sao học thêm được, tức quá! Nhơn ngày 17 tháng 2 năm nay (4-4-31) tôi được cử đi chiêm-cận đễ dự cuộc đấu-xảo Paris cho luôn, đến đó tôi mới lò mò hỏi thăm đễ mà học lóm một đôi chút, gặp được bậc đại-gia chánh-trị tôi {{SIC|hởi|hỏi}}, gặp được kẻ mỹ-nghệ chuyên-môn tôi hỏi, khi vô nhà hàng đễ hỏi thăm việc buôn bán, khi đến các nhà máy đễ xem cách chế tạo, khi dạo thành phố đễ xem cách sắp đặt, mỗi vẽ mỗi hay, khi ra nhà quê đễ coi cách ăn làm có ngăn có xõi, vào các viện tàng-cổ, coi các thức người ta giữ gìn yêu dấu và cái lối người ta cải cách mở mang, ngày đi nghe thấy được đều gì; đêm nằm cứ suy nghĩ so sánh, càng nghĩ chừng nào, càng dục cái lòng hâm mộ sốt sắn chừng nấy. Như vào chốn Triều-đình thấy các quan lớn nhỏ đều chăm lo bổn phận, làm việc ngó bộ siêng năng sốt sắn lắm càng chức lớn càng làm việc nhiều, càng giữ phép luật kỹ càng theo lẽ công bình luôn, cho nên người nhỏ yêu mến người lớn, kẻ dưới kính sợ kẻ trên, mà không phải làm bộ trước mặt, dầu sau lưng cũng vẫn thấy kính nể như vậy. Rứa là vì người ta kính trọng quốc-pháp cho nên giữ được trật-tự. Đi ra chỗ thành-thị thời cái sự nhơn dân nhà cữa phồn-thạnh nguy nga không xiết kể, chỉ xem cách sắp đặt hiệu lệnh ngó nghiêm minh, lại có thói lễ nhượng, ở chỗ Paris rộng có một triệu (1.000.000) {{SIC|thuớc|thước}} vuông, người có đến ba triệu (3.000.000) người, tôi ở đó gần 2 tháng ngày nào cũng có đi dạo xem, mà không hề thấy khi nào có đám đập bậy,<noinclude></noinclude> g7ij25tjrrd7b7jkzi4qu74amerehw2 Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/7 104 68500 195953 2025-06-23T01:38:07Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “- 5- hay là đám la bởi chỉ nhau cả, giữa đường thời xe điện lớn, xe điện nhỏ, xe máy,xe ngựa, chạy qua chạy lại thường có trăm chiếc, người đi chân thường có hàng ngàn người, mà không hề nghe la nói không thấy đụng nhau, mỗi chỗ ngã tư, hoặc ngã sáu có một người police cầm cái bâton ngắn, lễ do đứng lên mà vu vơ một thi, thời xe nào cũng phải đứng l…” 195953 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 5 —|}}</noinclude>- 5- hay là đám la bởi chỉ nhau cả, giữa đường thời xe điện lớn, xe điện nhỏ, xe máy,xe ngựa, chạy qua chạy lại thường có trăm chiếc, người đi chân thường có hàng ngàn người, mà không hề nghe la nói không thấy đụng nhau, mỗi chỗ ngã tư, hoặc ngã sáu có một người police cầm cái bâton ngắn, lễ do đứng lên mà vu vơ một thi, thời xe nào cũng phải đứng lại hết, rồi người police do nằm cái bà on chỉ về ngã nào thời đoàn xe ngã ấy chạy, dẫu cho xe ông nào lớn mấy cũng phải như vậy, không ai được dành lẫn ai hết; đường xe đi cách một đoạn chừng 300 thước, có đóng mấy cái dấu bằng sắt sát đất để cho người ta đi bên ni đường qua bên tê đường, cử giữa dấu mà đi, thời xe thấy phải tránh, rửa là xe tránh nguời chở không phải người tránh xe, cho nên khi người đương đi giữa đường, hễ thấy xe chạy tới, thời đương đi bên nào cử đứng yên bên ấy, rồi xe tự tránh, không hề thấy người đi chân có sợ hãi chạng rang chi cả coi vậy thời biết cái hiện lịnh của người ta nhứt định rõ ràng Vào mấy chỗ vườn công, chỗ thời rộng chừng 5, 3 mẫu, chỗ thời đến 15, 20 mau, đường sả bồn cảnh có hàng cỏ lối, cỏ hoa rực rở như nệm trải, như gấm thêu, không thấy người canh gác ai muốn vào thời vào mà không thấy ai giảm bẻ một nhảnh lá hay là giảm hải một nhành bông, chỉ lấy mắt mà nhìn thôi, chiều lại thời đàn ông, đàn bà người lớn con nít kéo nhau đến vườn dạo chơi, mỗi đoạn đã có ghế đề sẵn, đi chán lại ngồi, người thời coi sách coi nhật trình, người thời thêu thùa may vá, con nit thời đua bơi vọt nhảy, kẻ có hàng trăm hàng nghìn người mà trẻ con cũng biết giữ phép, không hề thấy đứa nào bước lên bờ cỏ, hay là đi vô bồn hoa như mấy đứa ba bốn tuổi dại lỡ bò vô thời những đứa mươi hai tuổi đã chạy bồng ra liền, coi vậy thời biết pháp luật người ta rõ ràng, ai nấy cũng đều biết mà giữ hiệu lịnh nhứt định không ai còn giảm làm sai, suy việc nhỏ thời ra việc lớn. Ngày 14Juillet tôi có được dự xem duyệt binh các hiệu quân có hàng vạn, ngựa vài ba ngàn con, tàu bay trên không một đoàn mười chiếc, đội ngụ chỉnh tề, oai thanh hùng tráng kê không xiết, chỉ nói lấy sự người đi coi, đã có cái vẻ khác hơn mình nhiều, đường duyệt binh dải cũng bằng Đập-đá lên đến cầu Care, người đi coi lấy van mà kề, mà từ đầu đường đến cuối đường chừng mười người police cầm cái bậton ngắn, đi nhịp nhịp ra dấu, chở không đập đánh xô đẩy chi hết, mà không thấy người nào đi ra giữa đường, chỉ ngồi hai bên lề thẳng như giây dãng, lặng phắc<noinclude></noinclude> 6ccscx87c58r0lotg7rw68jcwu9vif9 195977 195953 2025-06-23T03:28:05Z Tranminh360 1642 195977 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 5 —|}}</noinclude>hay là đám la bới chi nhau cả, giữa đường thời xe điện lớn, xe điện nhỏ, xe máy, xe ngựa, chạy qua chạy lại thường có trăm chiếc, người đi chân thường có hàng ngàn người, mà không hề nghe la nói không thấy đụng nhau, mỗi chỗ ngã tư, hoặc ngã sáu có một người police cầm cái bâton ngắn, hễ dơ đứng lên mà vu vơ một thí, thời xe nào cũng phải đứng lại hết, rồi người police dơ nằm cái bâton chỉ về ngã nào thời đoàn xe ngã ấy chạy, dẫu cho xe ông nào lớn mấy cũng phải như vậy, không ai được dành lẫn ai hết; đường xe đi cách một đoạn chừng 300 thước, có đóng mấy cái dấu bằng sắt sát đất để cho người ta đi bên ni đường qua bên tê đường, cứ giữa dấu mà đi, thời xe thấy phải tránh, rứa là xe tránh người chớ không phải người tránh xe, cho nên khi người đương đi giữa đường, hễ thấy xe chạy tới, thời đương đi bên nào cứ đứng yên bên ấy, rồi xe tự tránh, không hề thấy người đi chân có sợ hãi chạng rạng chi cả coi vậy thời biết cái hiệu lịnh của người ta nhứt định rõ ràng Vào mấy chỗ vườn công, chỗ thời rộng chừng 5, 3 mẫu, chỗ thời đến 15, 20 {{SIC|mau|mẫu}}, đường sá bồn cảnh có hàng có lối, có hoa rực rở như nệm trải, như gấm thêu, không thấy người canh gác ai muốn vào thời vào mà không thấy ai giám bẻ một nhánh lá hay là giám hái một nhành bông, chỉ lấy mắt mà nhìn thôi, chiều lại thời đàn ông, đàn bà người lớn con nít kéo nhau đến vườn dạo chơi, mỗi đoạn đã có ghế để sẵn, đi chán lại ngồi, người thời coi sách coi nhật trình, người thời thêu thùa may vá, con nít thời đua bơi vọt nhảy, kể có hàng trăm hàng nghìn người mà trẻ con cũng biết giữ phép, không hề thấy đứa nào bước lên bờ cỏ, hay là đi vô bồn hoa như mấy đứa ba bốn tuổi dại lỡ bò vô thời những đứa mươi hai tuổi đã chạy bồng ra liền, coi vậy thời biết pháp luật người ta rõ ràng, ai nấy cũng đều biết mà giữ, hiệu lịnh nhứt định không ai còn giám làm sai, suy việc nhỏ thời ra việc lớn. Ngày 14Juillet tôi có được dự xem duyệt binh các hiệu quân có hàng vạn, ngựa vài ba ngàn con, tàu bay trên không một đoàn mười chiếc, đội ngụ chỉnh tề, oai thanh hùng tráng kê không xiết, chỉ nói lấy sự người đi coi, đã có cái vẻ khác hơn mình nhiều, đường duyệt binh dải cũng bằng Đập-đá lên đến cầu Care, người đi coi lấy van mà kề, mà từ đầu đường đến cuối đường chừng mười người police cầm cái bậton ngắn, đi nhịp nhịp ra dấu, chở không đập đánh xô đẩy chi hết, mà không thấy người nào đi ra giữa đường, chỉ ngồi hai bên lề thẳng như giây dãng, lặng phắc<noinclude></noinclude> aj6vjbp7dn6g4154bffbjju76oixc4t 195978 195977 2025-06-23T03:33:07Z Tranminh360 1642 195978 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 5 —|}}</noinclude>hay là đám la bới chi nhau cả, giữa đường thời xe điện lớn, xe điện nhỏ, xe máy, xe ngựa, chạy qua chạy lại thường có trăm chiếc, người đi chân thường có hàng ngàn người, mà không hề nghe la nói không thấy đụng nhau, mỗi chỗ ngã tư, hoặc ngã sáu có một người police cầm cái bâton ngắn, hễ dơ đứng lên mà vu vơ một thí, thời xe nào cũng phải đứng lại hết, rồi người police dơ nằm cái bâton chỉ về ngã nào thời đoàn xe ngã ấy chạy, dẫu cho xe ông nào lớn mấy cũng phải như vậy, không ai được dành lẫn ai hết; đường xe đi cách một đoạn chừng 300 thước, có đóng mấy cái dấu bằng sắt sát đất để cho người ta đi bên ni đường qua bên tê đường, cứ giữa dấu mà đi, thời xe thấy phải tránh, rứa là xe tránh người chớ không phải người tránh xe, cho nên khi người đương đi giữa đường, hễ thấy xe chạy tới, thời đương đi bên nào cứ đứng yên bên ấy, rồi xe tự tránh, không hề thấy người đi chân có sợ hãi chạng rạng chi cả coi vậy thời biết cái hiệu lịnh của người ta nhứt định rõ ràng Vào mấy chỗ vườn công, chỗ thời rộng chừng 5, 3 mẫu, chỗ thời đến 15, 20 {{SIC|mau|mẫu}}, đường sá bồn cảnh có hàng có lối, có hoa rực rở như nệm trải, như gấm thêu, không thấy người canh gác ai muốn vào thời vào mà không thấy ai giám bẻ một nhánh lá hay là giám hái một nhành bông, chỉ lấy mắt mà nhìn thôi, chiều lại thời đàn ông, đàn bà người lớn con nít kéo nhau đến vườn dạo chơi, mỗi đoạn đã có ghế để sẵn, đi chán lại ngồi, người thời coi sách coi nhật trình, người thời thêu thùa may vá, con nít thời đua bơi vọt nhảy, kể có hàng trăm hàng nghìn người mà trẻ con cũng biết giữ phép, không hề thấy đứa nào bước lên bờ cỏ, hay là đi vô bồn hoa như mấy đứa ba bốn tuổi dại lỡ bò vô thời những đứa mươi hai tuổi đã chạy bồng ra liền, coi vậy thời biết pháp luật người ta rõ ràng, ai nấy cũng đều biết mà giữ, hiệu lịnh nhứt định không ai còn giám làm sai, suy việc nhỏ thời ra việc lớn. Ngày 14 Juillet tôi có được dự xem duyệt binh các hiệu quân có hàng vạn, ngựa vài ba ngàn con, tàu bay trên không một đoàn mười chiếc, đội ngụ chỉnh tề, oai thanh hùng tráng kể không xiết, chỉ nói lấy sự người đi coi, đã có cái vẻ khác hơn mình nhiều, đường duyệt binh dài cũng bằng Đập-đá lên đến cầu Care, người đi coi lấy {{SIC|van|vạn}} mà kể, mà từ đầu đường đến cuối đường chừng mười người police cầm cái bâton ngắn, đi nhịp nhịp ra dấu, chớ không đập đánh xô đẩy chi hết, mà không thấy người nào đi ra giữa đường, chỉ ngồi hai bên lề thẳng như giây dăng, lặng phắc<noinclude></noinclude> sbz4j60ex5jeukbd6kpdrd5hupul1i1 195981 195978 2025-06-23T06:01:25Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195981 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" />{{rh||— 5 —|}}</noinclude>hay là đám la bới chi nhau cả, giữa đường thời xe điện lớn, xe điện nhỏ, xe máy, xe ngựa, chạy qua chạy lại thường có trăm chiếc, người đi chân thường có hàng ngàn người, mà không hề nghe la nói không thấy đụng nhau, mỗi chỗ ngã tư, hoặc ngã sáu có một người police cầm cái bâton ngắn, hễ dơ đứng lên mà vu vơ một thí, thời xe nào cũng phải đứng lại hết, rồi người police dơ nằm cái bâton chỉ về ngã nào thời đoàn xe ngã ấy chạy, dẫu cho xe ông nào lớn mấy cũng phải như vậy, không ai được dành lẫn ai hết; đường xe đi cách một đoạn chừng 300 thước, có đóng mấy cái dấu bằng sắt sát đất để cho người ta đi bên ni đường qua bên tê đường, cứ giữa dấu mà đi, thời xe thấy phải tránh, rứa là xe tránh người chớ không phải người tránh xe, cho nên khi người đương đi giữa đường, hễ thấy xe chạy tới, thời đương đi bên nào cứ đứng yên bên ấy, rồi xe tự tránh, không hề thấy người đi chân có sợ hãi chạng rạng chi cả coi vậy thời biết cái hiệu lịnh của người ta nhứt định rõ ràng Vào mấy chỗ vườn công, chỗ thời rộng chừng 5, 3 mẫu, chỗ thời đến 15, 20 {{SIC|mau|mẫu}}, đường sá bồn cảnh có hàng có lối, có hoa rực rở như nệm trải, như gấm thêu, không thấy người canh gác ai muốn vào thời vào mà không thấy ai giám bẻ một nhánh lá hay là giám hái một nhành bông, chỉ lấy mắt mà nhìn thôi, chiều lại thời đàn ông, đàn bà người lớn con nít kéo nhau đến vườn dạo chơi, mỗi đoạn đã có ghế để sẵn, đi chán lại ngồi, người thời coi sách coi nhật trình, người thời thêu thùa may vá, con nít thời đua bơi vọt nhảy, kể có hàng trăm hàng nghìn người mà trẻ con cũng biết giữ phép, không hề thấy đứa nào bước lên bờ cỏ, hay là đi vô bồn hoa như mấy đứa ba bốn tuổi dại lỡ bò vô thời những đứa mươi hai tuổi đã chạy bồng ra liền, coi vậy thời biết pháp luật người ta rõ ràng, ai nấy cũng đều biết mà giữ, hiệu lịnh nhứt định không ai còn giám làm sai, suy việc nhỏ thời ra việc lớn. Ngày 14 Juillet tôi có được dự xem duyệt binh các hiệu quân có hàng vạn, ngựa vài ba ngàn con, tàu bay trên không một đoàn mười chiếc, đội ngụ chỉnh tề, oai thanh hùng tráng kể không xiết, chỉ nói lấy sự người đi coi, đã có cái vẻ khác hơn mình nhiều, đường duyệt binh dài cũng bằng Đập-đá lên đến cầu Care, người đi coi lấy {{SIC|van|vạn}} mà kể, mà từ đầu đường đến cuối đường chừng mười người police cầm cái bâton ngắn, đi nhịp nhịp ra dấu, chớ không đập đánh xô đẩy chi hết, mà không thấy người nào đi ra giữa đường, chỉ ngồi hai bên lề thẳng như giây dăng, lặng phắc<noinclude></noinclude> 7bu930vnb491ra731oal4wa8qbm8iee Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/8 104 68501 195954 2025-06-23T01:38:27Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “- 6- không hề nghe nói to tiếng, thấy cái cờ quốc-hiệu đi ngang qua thời dơ tay chào; lại có một đều này dễ cảm xúc lắm : sau khi trận Âu châu đại chiến rồi, người bị thường cắt cụt chân, người ta dùng thức xe như xe kéo, nhưng có máy chỉ ngồi mà lấy tay nhún thời chạy, khi duyệt-binh thời thấy vài ba cái đến coi hễ thấy xe ấy ghé vào đầu thời những…” 195954 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 6 —|}}</noinclude>- 6- không hề nghe nói to tiếng, thấy cái cờ quốc-hiệu đi ngang qua thời dơ tay chào; lại có một đều này dễ cảm xúc lắm : sau khi trận Âu châu đại chiến rồi, người bị thường cắt cụt chân, người ta dùng thức xe như xe kéo, nhưng có máy chỉ ngồi mà lấy tay nhún thời chạy, khi duyệt-binh thời thấy vài ba cái đến coi hễ thấy xe ấy ghé vào đầu thời những người đương ngồi coi đông đều đứng dậy tránh, để cho xe ấy đi vô trong lề đường mà đậu. Còn mình đi dọc đường, mình hỏi thăm việc chi thấy người police đường xa mình ngoắc một cái thời chạy lại liền, cất mủ chào đã, rồi mới hỏi ông muốn nói chi ? mình hỏi thời trả lời rõ ràng kỹ lưỡng, như khi mình hỏi nhà người nào ở nhằm chỗ hẻo lánh,thời người police lên theo xe mà đi chỉ tận nơi, ngó bộ châu đảo lắm, coi vậy thời biết người ta đối với người du-khách lấy lòng thành thiệt, cải tục lễ nhượng ấy đáng bắt chước lắm. Vô xem một nhà hàng lớn, bản đủ trăm thức, người coi bản có đến ba bốn trăm người mà người nào cũng thấy bộ chăm chỉ hết lòng ngọt ngào vui vẻ cách mua bản ngô phân minh lắm, không hề thấ gian lẫn. Đi đến một chỗ chế tạo thời nào thợ thuyền, nào thơ-kỳcỏ đến năm bảy ngàn người mà người nào lo bản phận nấy. làm không hở tay, tuy vắng mặt ông chủ cũng cử siêng năng sốt sắng ; coi vậy thời biết người ta trọng bề liêm-sĩ, người ta đối với nhau lấy lòng thành thực, không lừa phỉnh nhau, nên chi đoàn thêphe-cảnh được bền lắm Đi đến các chỗ đền đài của các nhà vua thuở xưa, nào là chỗ nằm chỗ ngồi, bàn ăn, bàn viết, nào là cái gươm, cái súng, cải mủ, cải đai cho đến những đồ ngựa, đồ xe, bức thêu bức vẽ, đã cách mấy trăm năm mà vẫn giữ gìn sắp đặt như nguyên, tuy là có lắm phen cách-mạng mà ng ười ta khônghề xâm phạm phá hủy chút gì; coi vậy thời người ta phản đối với cá-nhơn, chở của bản trong nước thời người ta coi là của bảu chung mà một lòng kinh trọng. Còn như mã viện Tàng-cổ thời đồ vẽ, đồ thêu, đồ đúc, đồ chạm, đồ chai, đồ sành, đồ đồng đồ sắt nhiều kiểu lạ lùng, đồ trong nước có, đồ ngoại quốc có, cả Tây - Âu, Đông - Á ở đâu có cái gì tốt đẹp là người thu thập lại không thiếu thứ chi, có chỗ thời thiệt là của nhà - nước để lưu truyền, mà cũng có chỗ là nguyên của một người nhà giàu, hoặc của một ông quan lớn lúc sanh tiền người ta sắm ra đến khi một - hậu, người ta viết giấy để lại cho nhà nước, thành ra cải<noinclude></noinclude> d7bdumfuha4j32huak1q1p94ujhnaww 195982 195954 2025-06-23T06:07:40Z Tranminh360 1642 195982 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 6 —|}}</noinclude>không hề nghe nói to tiếng, thấy cái cờ quốc-hiệu đi ngang qua thời dơ tay chào'';'' lại có một đều nầy dễ cảm xúc lắm: sau khi trận Âu-châu đại chiến rồi, người bị thương cắt cụt chân, người ta dùng thức xe như xe kéo, nhưng có máy chỉ ngồi mà lấy tay nhún thời chạy, khi duyệt-binh thời thấy vài ba cái đến coi hễ thấy xe ấy ghé vào đâu thời những người đương ngồi coi đông đều đứng dậy tránh, để cho xe ấy đi vô trong lề đường mà đậu. Còn mình đi dọc đường, mình hỏi thăm việc chi thấy người police đường xa mình ngoắc một cái thời chạy lại liền, cất mủ chào đã, rồi mới hỏi ông muốn nói chi? mình hỏi thời trả lời rõ ràng kỹ lưỡng, như khi mình hỏi nhà người nào ở nhằm chỗ hẻo lánh, thời người police lên theo xe mà đi chỉ tận nơi, ngó bộ châu đáo lắm, coi vậy thời biết người ta đối với người du-khách lấy lòng thành thiệt, cái tục lễ nhượng ấy đáng bắt chước lắm. Vô xem một nhà hàng lớn, bản đủ trăm thức, người coi bản có đến ba bốn trăm người mà người nào cũng thấy bộ chăm chỉ hết lòng ngọt ngào vui vẻ cách mua bản ngô phân minh lắm, không hề thấ gian lẫn. Đi đến một chỗ chế tạo thời nào thợ thuyền, nào thơ-kỳcỏ đến năm bảy ngàn người mà người nào lo bản phận nấy. làm không hở tay, tuy vắng mặt ông chủ cũng cử siêng năng sốt sắng ; coi vậy thời biết người ta trọng bề liêm-sĩ, người ta đối với nhau lấy lòng thành thực, không lừa phỉnh nhau, nên chi đoàn thêphe-cảnh được bền lắm Đi đến các chỗ đền đài của các nhà vua thuở xưa, nào là chỗ nằm chỗ ngồi, bàn ăn, bàn viết, nào là cái gươm, cái súng, cải mủ, cải đai cho đến những đồ ngựa, đồ xe, bức thêu bức vẽ, đã cách mấy trăm năm mà vẫn giữ gìn sắp đặt như nguyên, tuy là có lắm phen cách-mạng mà ng ười ta khônghề xâm phạm phá hủy chút gì; coi vậy thời người ta phản đối với cá-nhơn, chở của bản trong nước thời người ta coi là của bảu chung mà một lòng kinh trọng. Còn như mã viện Tàng-cổ thời đồ vẽ, đồ thêu, đồ đúc, đồ chạm, đồ chai, đồ sành, đồ đồng đồ sắt nhiều kiểu lạ lùng, đồ trong nước có, đồ ngoại quốc có, cả Tây - Âu, Đông - Á ở đâu có cái gì tốt đẹp là người thu thập lại không thiếu thứ chi, có chỗ thời thiệt là của nhà - nước để lưu truyền, mà cũng có chỗ là nguyên của một người nhà giàu, hoặc của một ông quan lớn lúc sanh tiền người ta sắm ra đến khi một - hậu, người ta viết giấy để lại cho nhà nước, thành ra cải<noinclude></noinclude> inj05dlaqpfr669233nq0q8al52vst0 195983 195982 2025-06-23T06:19:38Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195983 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" />{{rh||— 6 —|}}</noinclude>không hề nghe nói to tiếng, thấy cái cờ quốc-hiệu đi ngang qua thời dơ tay chào'';'' lại có một đều nầy dễ cảm xúc lắm: sau khi trận Âu-châu đại chiến rồi, người bị thương cắt cụt chân, người ta dùng thức xe như xe kéo, nhưng có máy chỉ ngồi mà lấy tay nhún thời chạy, khi duyệt-binh thời thấy vài ba cái đến coi hễ thấy xe ấy ghé vào đâu thời những người đương ngồi coi đông đều đứng dậy tránh, để cho xe ấy đi vô trong lề đường mà đậu. Còn mình đi dọc đường, mình hỏi thăm việc chi thấy người police đường xa mình ngoắc một cái thời chạy lại liền, cất mủ chào đã, rồi mới hỏi ông muốn nói chi? mình hỏi thời trả lời rõ ràng kỹ lưỡng, như khi mình hỏi nhà người nào ở nhằm chỗ hẻo lánh, thời người police lên theo xe mà đi chỉ tận nơi, ngó bộ châu đáo lắm, coi vậy thời biết người ta đối với người du-khách lấy lòng thành thiệt, cái tục lễ nhượng ấy đáng bắt chước lắm. Vô xem một nhà hàng lớn, bán đủ trăm thức, người coi bán có đến ba bốn trăm người mà người nào cũng thấy bộ chăm chỉ hết lòng ngọt ngào vui vẻ cách mua bán ngó phân minh lắm, không hề {{SIC|thấ|thấy}} gian lẫn. Đi đến một chỗ chế-tạo thời nào thợ thuyền, nào thơ-ký có đến năm bảy ngàn người mà người nào lo bản phận nấy, làm không hở tay, tuy vắng mặt ông chủ cũng cứ siêng năng sốt sắng; coi vậy thời biết người ta trọng bề liêm-sĩ, người ta đối với nhau lấy lòng thành thực, không lừa phỉnh nhau, nên chi đoàn-thể phe-cánh được bền lắm Đi đến các chỗ đền-đài của các nhà vua thuở xưa, nào là chỗ nằm chỗ ngồi, bàn ăn, bàn viết, nào là cái gươm, cái súng, cái mủ, cái đai cho đến những đồ ngựa, đồ xe, bức thêu bức vẽ, đã cách mấy trăm năm mà vẫn giữ gìn sắp đặt như nguyên, tuy là có lắm phen cách-mạng mà người ta không hề xâm phạm phá hủy chút gì; coi vậy thời người ta phản đối với cá-nhơn, chớ của báu trong nước thời người ta coi là của báu chung mà một lòng kính trọng. Còn như {{SIC|mấ|mấy}} viện Tàng-cổ thời đồ vẽ, đồ thêu, đồ đúc, đồ chạm, đồ chai, đồ sành, đồ đồng đồ sắt nhiều kiểu lạ lùng, đồ trong nước có, đồ ngoại-quốc có, cả Tây-Âu, Đông-Á ở đâu có cái gì tốt đẹp là người thu thập lại không thiếu thứ chi, có chỗ thời thiệt là của nhà-nước để lưu truyền, mà cũng có chỗ là nguyên của một người nhà giàu, hoặc của một ông quan lớn lúc sanh tiền người ta sắm ra đến khi một-hậu, người ta viết giấy để lại cho nhà-nước, thành ra cái<noinclude></noinclude> k0d4pgfmds0tmpo6wq1o7z9rgo5pgjm Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/9 104 68502 195955 2025-06-23T01:38:47Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “-7- của quý-báu người ta cứ giữ được hoài. một món của cho ấy có phải ít sao, cho các sở, chỗ thời năm bảy gian nhà, chỗ thời ba bốn cái nhà to đồ để khắp cả, thời là kể đến mấy mươi triệu, coi vậy thời biết cái bụng người ta nghĩ rộng rãi sâu xa biết chừng nào? e mấy người ấy họ cũng thường đọc câu sách rằng: thiên hạ chi bửu drong gig thi…” 195955 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 7 —|}}</noinclude>-7- của quý-báu người ta cứ giữ được hoài. một món của cho ấy có phải ít sao, cho các sở, chỗ thời năm bảy gian nhà, chỗ thời ba bốn cái nhà to đồ để khắp cả, thời là kể đến mấy mươi triệu, coi vậy thời biết cái bụng người ta nghĩ rộng rãi sâu xa biết chừng nào? e mấy người ấy họ cũng thường đọc câu sách rằng: thiên hạ chi bửu drong gig thiên ha cong chi 天下之寶當與天下共之 thời phải. Đi đến mấy chỗ mộ-địa, thời thấy chỗ nào cũng xây đắp rào dạo sạch sẽ, rơi trồng hoa trồng cỏ, ngay hàng thẳng lối, ngỏ khéo lắm, nhiều cải mã chôn dưới rồi xây trên như một cái miếu có cửa gương cửa sắt, trong cũng có để độc bình tọa đăng, có chỗ thấy áo quần giày mũ đồ dùng thường đề thờ, có chỗ lại xây tượng đứng trên mả, khi đến thăm, thời đem bông đến cúng, người ta cũng trọng người chết vậy, chỗ mộ-địa không ai được đi bậy vào, trù chỉ có người đi thăm mà thôi, súc-vật không khi nào dám bước vào; ngô cũng văn minh thiệt. Ra chỗ nhà quê thời thấy ruộng đất mênh mông, trồng tria chê chán, chỗ thời lúa mì, chỗ thời cải củ, chỗ thời thuốc, chỗ thời nho, chỗ trồng rau trồng khoai, chỗ trồng hoa trồng quả, mỗi chủ mỗi khoảnh liên lạc với nhau, chỉ trồng một hàng cây sưa sua hoặc đóng mấy cái cọc để làm giải-hạn, nhưng phần ai cứ nấy, không hề ai dành lẫn nhau ; lúa mì cắt rồi chất đống về giữa ruộng, mười lăm ngày mới ra đập lấy lúa hội mà không ai dám ăn trộm bởi vì luật police của người ta nghiệm lắm, làng nào cũng có đặt police đi tuần, hễ có ăn trộm thời người ta soát bắt được ngay, cho nên các thú đồ vật không ai ăn trộm. Nuôi súc-vật như là bò, ngựa, dê, cừu, thời ai nấy đều phải có đất riêng trồng cỏ, bốn phía rào lại, thả súc-vật ăn nội trong khoảng đất của mình, chớ không thả bậy ra mấy cho đất khác, cho đến trong rừng cây cũng không cho súc-vật dẫm vào là những các rừng cây phần nhiều của người trồng, chớ không phải toàn của trời sinh, Đi chăn bò, chăn cừu, thời thấy những ông già cụm rụm đi chăn, nhưng mà chỉ ngồi một chỗ coi nhật trình, còn canh giữ thời đã có vài con chó, khi bò hay cừu ra ngoài rào thời chó chạy lại đuổi vô, khi gần tối đem về cũng chó chạy đuổi về, chó đi hai bên, lừa bò cừu đi trước, ông già cứ thủng thẳng đi sau ngô khỏe lắm, người ta tập con chỏ đề làm việc, cũng như<noinclude></noinclude> n40s3a8koss3ys160mdbygrydmyo788 195984 195955 2025-06-23T06:28:52Z Tranminh360 1642 195984 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 7 —|}}</noinclude>của quý-báu người ta cứ giữ được hoài, một món của cho ấy có phải ít sao, cho các sở, chỗ thời năm bảy gian nhà, chỗ thời ba bốn cái nhà to đồ để khắp cả, thời là kể đến mấy mươi triệu, coi vậy thời biết cái bụng người ta nghĩ rộng rải sâu xa biết chừng nào? e mấy người ấy họ cũng thường đọc câu sách rằng: thiên hạ chi bửu đương giự thiên hạ cọng chi 天 下 之 寶 當 與 天 下 共 之 thời phải. Đi đến mấy chỗ mộ-địa, thời thấy chỗ nào cũng xây đắp rào dạo sạch sẽ, roi trồng hoa trồng cỏ, ngay hàng thẳng lối, ngó khéo lắm, nhiều cái mả chôn dưới rồi xây trên như một cái miếu có cữa gương cữa sắt, trong cũng có để độc-bình tọa-đăng, có chỗ thấy áo quần giày mũ đồ dùng thường để thờ, có chỗ lại xây tượng đứng trên mả, khi đến thăm, thời đem bông đến cúng, người ta cũng trọng người chết vậy, chỗ mộ-địa không ai được đi bậy vào, trừ chỉ có người đi thăm mà thôi, súc-vật không khi nào dám bước vào; ngó cũng văn minh thiệt. Ra chỗ nhà quê thời thấy ruộng đất mênh mông, trồng tria chê chán, chỗ thời lúa mì, chỗ thời cải củ, chỗ thời thuốc, chỗ thời nho, chỗ trồng rau trồng khoai, chỗ trồng hoa trồng quả, mỗi chủ mỗi khoảnh liên lạc với nhau, chỉ trồng một hàng cây sưa sua hoặc đóng mấy cái cọc để làm giải-hạn, nhưng phần ai cứ nấy, không hề ai dành lẫn nhau ; lúa mì cắt rồi chất đống về giữa ruộng, mười lăm ngày mới ra đập lấy lúa hội mà không ai dám ăn trộm bởi vì luật police của người ta nghiệm lắm, làng nào cũng có đặt police đi tuần, hễ có ăn trộm thời người ta soát bắt được ngay, cho nên các thú đồ vật không ai ăn trộm. Nuôi súc-vật như là bò, ngựa, dê, cừu, thời ai nấy đều phải có đất riêng trồng cỏ, bốn phía rào lại, thả súc-vật ăn nội trong khoảng đất của mình, chớ không thả bậy ra mấy cho đất khác, cho đến trong rừng cây cũng không cho súc-vật dẫm vào là những các rừng cây phần nhiều của người trồng, chớ không phải toàn của trời sinh, Đi chăn bò, chăn cừu, thời thấy những ông già cụm rụm đi chăn, nhưng mà chỉ ngồi một chỗ coi nhật trình, còn canh giữ thời đã có vài con chó, khi bò hay cừu ra ngoài rào thời chó chạy lại đuổi vô, khi gần tối đem về cũng chó chạy đuổi về, chó đi hai bên, lừa bò cừu đi trước, ông già cứ thủng thẳng đi sau ngô khỏe lắm, người ta tập con chỏ đề làm việc, cũng như<noinclude></noinclude> 67cf9dxn08cts3shykovterr0fbj3sz 195985 195984 2025-06-23T06:38:46Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195985 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" />{{rh||— 7 —|}}</noinclude>của quý-báu người ta cứ giữ được hoài, một món của cho ấy có phải ít sao, cho các sở, chỗ thời năm bảy gian nhà, chỗ thời ba bốn cái nhà to đồ để khắp cả, thời là kể đến mấy mươi triệu, coi vậy thời biết cái bụng người ta nghĩ rộng rải sâu xa biết chừng nào? e mấy người ấy họ cũng thường đọc câu sách rằng: thiên hạ chi bửu đương giự thiên hạ cọng chi 天 下 之 寶 當 與 天 下 共 之 thời phải. Đi đến mấy chỗ mộ-địa, thời thấy chỗ nào cũng xây đắp rào dạo sạch sẽ, roi trồng hoa trồng cỏ, ngay hàng thẳng lối, ngó khéo lắm, nhiều cái mả chôn dưới rồi xây trên như một cái miếu có cữa gương cữa sắt, trong cũng có để độc-bình tọa-đăng, có chỗ thấy áo quần giày mũ đồ dùng thường để thờ, có chỗ lại xây tượng đứng trên mả, khi đến thăm, thời đem bông đến cúng, người ta cũng trọng người chết vậy, chỗ mộ-địa không ai được đi bậy vào, trừ chỉ có người đi thăm mà thôi, súc-vật không khi nào dám bước vào; ngó cũng văn minh thiệt. Ra chỗ nhà quê thời thấy ruộng đất mênh mông, trồng trỉa chê chán, chỗ thời lúa mì, chỗ thời cải-củ, chỗ thời thuốc, chỗ thời nho, chỗ trồng rau trồng khoai, chỗ trồng hoa trồng quả, mỗi chủ mỗi khoảnh liên lạc với nhau, chỉ trồng một hàng cây sưa sưa hoặc đóng mấy cái cọc để làm giái-hạn, nhưng phần ai cứ nấy, không hề ai dành lẫn nhau; lúa mì cắt rồi chất đống để giữa ruộng, mười lăm ngày mới ra đập lấy lúa hột mà không ai dám ăn trộm bỡi vì luật police của người ta nghiêm lắm, làng nào cũng có đặt police đi tuần, hễ có ăn trộm thời người ta soát bắt được ngay, cho nên các {{SIC|thú|thứ}} đồ vật không ai ăn trộm. Nuôi súc-vật như là bò, ngựa, dê, cừu, thời ai nấy đều phải có đất riêng trồng cỏ, bốn phía rào lại, thả súc-vật ăn nội trong khoảng đất của mình, chớ không thả bậy ra mấy cho đất khác, cho đến trong rừng cây cũng không cho súc-vật dẩm vào, là những các rừng cây phần nhiều của người trồng, chớ không phải toàn của trời sinh, Đi chăn bò, chăn cừu, thời thấy những ông già cụm rụm đi chăn, nhưng mà chỉ ngồi một chỗ coi nhật-trình, còn canh giữ thời đã có vài con chó, khi bò hay cừu ra ngoài rào thời chó chạy lại đuổi vô, khi gần tối đem về cũng chó chạy đuổi về, chó đi hai bên, lừa bò cừu đi trước, ông già cứ thủng thẳng đi sau ngó khỏe lắm, người ta tập con chó để làm việc, cũng như<noinclude></noinclude> akh2w8lomolsu5jtv0z650y7abrzzmb Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/10 104 68503 195956 2025-06-23T01:39:11Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “người làm việc, còn cày cắt thời dùng máy ngựa kéo; một cái máy làm mau bằng 10 người làm tay, nên chi người ta làm máy cho đỡ công người, mà lại làm được chuyên nữa; coi công việc người ta ăn làm thiệt là có nghị lực, chở không có việc chi làm cầu thả lấy rồi, tuy là chỗ nhà quê mà đường sá cũng rộng rãi sạch sẽ cũng rãi đá, cũng đồ dầu, cầu c…” 195956 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 8 —|}}</noinclude>người làm việc, còn cày cắt thời dùng máy ngựa kéo; một cái máy làm mau bằng 10 người làm tay, nên chi người ta làm máy cho đỡ công người, mà lại làm được chuyên nữa; coi công việc người ta ăn làm thiệt là có nghị lực, chở không có việc chi làm cầu thả lấy rồi, tuy là chỗ nhà quê mà đường sá cũng rộng rãi sạch sẽ cũng rãi đá, cũng đồ dầu, cầu cống cũng toàn là ciment armé, ngó thấy mà thèm quá. Bên ấy không có trâu, cày bùa chỉ dùng bằng ngựa. Tôi đi hỏa-xa tự Marseille đến Paris vừa trọn một ngày, đường đất cũng bằng tự Kinh vô đến Phan-thiết, rồi sau lại đi từ Paris qua Vichy, đường đất cũng gần bằng chừng nấy, lần sau nữa tôi lại đi từ Paris lên Arras giáp nước Tỷ lợi-thời, cũng bằng tù Huế vô đến tỉnh Quảng-ngãi, mà tôi không thấy một miếng đất nào bỏ hoang cả, người trong nước bất kỳ là đờn ông, đờn bà, người nào cũng làm việc, it thấy người ở nề, mà lại ham học ham nghe biết truyện mới; hễ làm việc hở tay, thời đã thấy, cầm tờ nhật trình hay là quyền sách dở ra coi, người ta vừa làm vừa học thêm; tài chi kiến thức không càng ngày càng rộng, kỹ nghệ không càng ngày càng tinh, người ta đã trù tính việc chi có ích lợi, thời khó khăn lắm người ta cũng gắng cho đến nơi, hao tổn mấy người ta cũng làm cho kỳ được. Tôi cốt muốn coi các trường Đại học, cách dạy cách thi và thượng-hạ-nghị-viện khi hội nghị nói phô cái cọ cách làm sao? Tiếc lúc tôi qua đến Paris thời vừa tháng nghĩ hè, người ta đã đi hóng mát cả, chỉ coi được mấy cái trường, mấy cái viện cùng đồ đạc đó mà thôi, không được coi khi làm việc. Nói tóm lại thời người ta cần kiệm kiên nhẫn, nên người ta làm được công việc lớn lao, đất không bỏ hoảng, người không chơi luống, tài chi nước người ta không giầu mạnh, đó là mười phần tôi mới thấy được vài ba phần, mà như gắng bắt chước lấy chừng ấy mà làm cho được như vậy, thời cũng đã là khá lắm. Nên ngày nào tôi đi đến chỗ nào, thấy được cái chi tôi có biều tên The kỷ của tôi là Võ-Truy biên lược để cho nhở mà suy nghiệm; tuy lời lẽ quê vụng, nhưng sự thiệt thời ít sai đề lại ngày sau làm một vật kỹ-niệm cũng được. Ngày 15 tháng 10 năm Tân-Vị niên hiệu Bảo-Đại thủ 6. Lạc Viên TÔN THẤT-ĐÀN tự<noinclude></noinclude> om2tjr6uof9773u3z3rgumbbo8ci6s8 195986 195956 2025-06-23T06:50:26Z Tranminh360 1642 195986 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" />{{rh||— 8 —|}}</noinclude>người làm việc, còn cày cắt thời dùng máy ngựa kéo; một cái máy làm mau bằng 10 người làm tay, nên chi người ta làm máy cho đỡ công người, mà lại làm được chuyên nữa; coi công việc người ta ăn làm thiệt là có nghị lực, chớ không có việc chi làm cẩu thả lấy rồi, tuy là chỗ nhà quê mà đường sá cũng rộng rãi sạch sẽ cũng rãi đá, cũng đổ dầu, cầu cống cũng toàn là ciment armé, ngó thấy mà thèm quá. Bên ấy không có trâu, cày bừa chỉ dùng bằng ngựa. Tôi đi hỏa-xa tự Marseille đến Paris vừa trọn một ngày, đường đất cũng bằng tự Kinh vô đến Phan-thiết, rồi sau lại đi từ Paris qua Vichy, đường đất cũng gần bằng chừng nấy, lần sau nữa tôi lại đi từ Paris lên Arras giáp nước Tỷ-lợi-thời, cũng bằng từ Huế vô đến tỉnh Quảng-ngãi, mà tôi không thấy một miếng đất nào bỏ hoang cả, người trong nước bất kỳ là đờn ông, đờn bà, người nào cũng làm việc, ít thấy người ở nể, mà lại ham học ham nghe biết truyện mới; hễ làm việc hở tay, thời đã thấy, cầm tờ nhật-trình hay là quyển sách dở ra coi, người ta vừa làm vừa học thêm; tài chi kiến thức không càng ngày càng rộng, kỹ-nghệ không càng ngày càng tinh, người ta đã trù tính việc chi có ích lợi, thời khó khăn lắm người ta cũng gắng cho đến nơi, hao tổn mấy người ta cũng làm cho kỳ được. Tôi cốt muốn coi các trường Đại-học, cách dạy cách thi và thượng-hạ-nghị-viện khi hội nghị nói phô cải cọ cách làm sao? Tiếc lúc tôi qua đến Paris thời vừa tháng nghĩ hè, người ta đã đi hóng mát cả, chỉ coi được mấy cái trường, mấy cái viện cùng đồ đạc đó mà thôi, không được coi khi làm việc. Nói tóm lại thời người ta cần kiệm kiên nhẫn, nên người ta làm được công việc lớn lao, đất không bỏ hoảng, người không chơi luống, tài chi nước người ta không giầu mạnh, đó là mười phần tôi mới thấy được vài ba phần, mà như gắng bắt chước lấy chừng ấy mà làm cho được như vậy, thời cũng đã là khá lắm. Nên ngày nào tôi đi đến chỗ nào, thấy được cái chi tôi có biều tên The kỷ của tôi là Võ-Truy biên lược để cho nhở mà suy nghiệm; tuy lời lẽ quê vụng, nhưng sự thiệt thời ít sai đề lại ngày sau làm một vật kỹ-niệm cũng được. Ngày 15 tháng 10 năm Tân-Vị niên hiệu Bảo-Đại thủ 6. Lạc Viên TÔN THẤT-ĐÀN tự<noinclude></noinclude> 99c03l6tqebd1ko7snaq9dxk6unzav7 195987 195986 2025-06-23T07:05:22Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195987 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" />{{rh||— 8 —|}}</noinclude>người làm việc, còn cày cắt thời dùng máy ngựa kéo; một cái máy làm mau bằng 10 người làm tay, nên chi người ta làm máy cho đỡ công người, mà lại làm được chuyên nữa; coi công việc người ta ăn làm thiệt là có nghị lực, chớ không có việc chi làm cẩu thả lấy rồi, tuy là chỗ nhà quê mà đường sá cũng rộng rãi sạch sẽ cũng rãi đá, cũng đổ dầu, cầu cống cũng toàn là ciment armé, ngó thấy mà thèm quá. Bên ấy không có trâu, cày bừa chỉ dùng bằng ngựa. Tôi đi hỏa-xa tự Marseille đến Paris vừa trọn một ngày, đường đất cũng bằng tự Kinh vô đến Phan-thiết, rồi sau lại đi từ Paris qua Vichy, đường đất cũng gần bằng chừng nấy, lần sau nữa tôi lại đi từ Paris lên Arras giáp nước Tỷ-lợi-thời, cũng bằng từ Huế vô đến tỉnh Quảng-ngãi, mà tôi không thấy một miếng đất nào bỏ hoang cả, người trong nước bất kỳ là đờn ông, đờn bà, người nào cũng làm việc, ít thấy người ở nể, mà lại ham học ham nghe biết truyện mới; hễ làm việc hở tay, thời đã thấy, cầm tờ nhật-trình hay là quyển sách dở ra coi, người ta vừa làm vừa học thêm; tài chi kiến thức không càng ngày càng rộng, kỹ-nghệ không càng ngày càng tinh, người ta đã trù tính việc chi có ích lợi, thời khó khăn lắm người ta cũng gắng cho đến nơi, hao tổn mấy người ta cũng làm cho kỳ được. Tôi cốt muốn coi các trường Đại-học, cách dạy cách thi và thượng-hạ-nghị-viện khi hội nghị nói phô cải cọ cách làm sao? Tiếc lúc tôi qua đến Paris thời vừa tháng nghĩ hè, người ta đã đi hóng mát cả, chỉ coi được mấy cái trường, mấy cái viện cùng đồ đạc đó mà thôi, không được coi khi làm việc. Nói tóm lại thời người ta cần kiệm kiên nhẩn, nên người ta làm được công việc lớn lao, đất không bỏ hoang, người không chơi luống, tài chi nước người ta không giầu mạnh, đó là mười phần tôi mới thấy được vài ba phần, mà như gắng bắt chước lấy chừng ấy mà làm cho được như vậy, thời cũng đã là khá lắm. Nên ngày nào tôi đi đến chỗ nào, thấy được cái chi tôi có biểu tên Thơ-ký của tôi là Vỏ-Truy biên lược để cho nhớ mà suy nghiệm; tuy lời lẽ quê vụng, nhưng sự thiệt thời ít sai để lại ngày sau làm một vật kỹ-niệm cũng được. Ngày 15 tháng 10 năm Tân-Vị niên hiệu Bảo-Đại thứ 6. {{khối phải|Lạc-Viên {{sc|Tôn-thất-Đàn}} tự}}<noinclude></noinclude> fy5apalc8a6lo18xko376fc0bnhtklw Trang:Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf/12 104 68504 195957 2025-06-23T01:39:43Z Tranminh360 1642 /* Chưa hiệu đính */ [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “Imp. DAC-LAP, Hué” 195957 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>Imp. DAC-LAP, Hué<noinclude></noinclude> 9dnembra9jvb4vf0a4hdjrvnin0qnia 195970 195957 2025-06-23T02:32:51Z Tranminh360 1642 195970 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="1" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g| {{vạch|12em}} '''Imp. DAC-LAP, Hué'''}}<noinclude></noinclude> 7fwdu2em1ix9i42gkscwa546jedodfh 195971 195970 2025-06-23T02:33:19Z Tranminh360 1642 /* Đã hiệu đính */ 195971 proofread-page text/x-wiki <noinclude><pagequality level="3" user="Tranminh360" /></noinclude>{{g| {{vạch|12em}} '''Imp. DAC-LAP, Hué'''}}<noinclude></noinclude> ek5i06351m67a59oqnp28bf5s0pdti0 Tây hành nhật ký - Bài tự 0 68505 195988 2025-06-23T07:10:45Z Tranminh360 1642 [[w:WP:TTL|←]]Trang mới: “{{đầu đề | tựa đề = Tây hành nhật ký - Bài tự | tác giả = Tôn Thất Đàn | dịch giả = | phần = | trước = | sau = | năm = 1932 | ghi chú = }} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" include=1 /> {{ngắt trang|nhãn=}} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" include=3 /> {{ngắt…” 195988 wikitext text/x-wiki {{đầu đề | tựa đề = Tây hành nhật ký - Bài tự | tác giả = Tôn Thất Đàn | dịch giả = | phần = | trước = | sau = | năm = 1932 | ghi chú = }} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" include=1 /> {{ngắt trang|nhãn=}} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" include=3 /> {{ngắt trang|nhãn=}} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" from=5 to=10 /> {{ngắt trang|nhãn=}} <pages index="Tây-Hành Nhật-ký Bài Tự của Lạc-Viên Tôn-thất-Đàn.pdf" include=12 /> {{ngắt trang|nhãn=}} {{Pd/1996|1936}} 34hnu1hhen7u8gvw4e75rj4k63tdra6